Trang chủ Tin tức - sự kiện Bài viết của GV-HS

Hương vị Tết!

28/01/2022
Bài viết của cô giáo Hồ Bạch Phượng - giáo viên trường THCS Thăng Long.

 

                                                                            Thương tặng những tháng năm tuổi thơ!

Trong ký ức mờ xa của tôi, hương vị Tết của những năm tháng tuổi thơ là tiếng pháo nổ đì đẹt, thơm nồng, là những ngày giáp Tết được xúng xính trong những bộ quần áo mới và đi chợ cùng mẹ. Nhớ lại những ngày ấy, trong tôi vẫn còn nguyên cái cảm giác bâng khuâng và náo nức đợi mong…

Trong tay mẹ, tôi đi giữa cái đông đúc và náo nhiệt của những phiên chợ Tết. Nào hoa, nào quả, nào gà, nào vịt, nào lợn, nào lá dong, nào gạo nếp,… nhiều vô kể. Tất cả những gì ngon nhất, đẹp nhất được người ta bày ra bán trong những phiên chợ quê như thế. Tôi chưa kịp ngắm hết những thứ hàng này thì mẹ tôi đã hối hả đưa tôi tới những quầy hàng khác. Nhưng có lẽ tôi nhớ nhất là hàng bóng bay và những quả bóng bay ngày tết. Có lẽ, chỉ đến tết, tôi mới thấy người ta bày bán những quả bóng bay to và đẹp như thế. Đi qua hàng bóng bay, kiểu gì tôi cũng kéo tay mẹ tôi đi chậm lại. Chao ôi, những quả bóng bay với những màu sắc xanh đỏ tím vàng như có mãnh lực đã cuốn hút bất cứ đứa trẻ nào như tôi. Thấy chân tôi không chịu bước, mắt tôi như dán vào những sắc màu quyến rũ của những quả bóng bay, mẹ tôi dừng lại, âu yếm nhìn vào mắt tôi hỏi: “Con thích quả nào, mẹ mua cho con?”. Nghe mẹ nói, đôi mắt tôi long lanh, sáng rực và sung sướng khi nhìn ngắm những quả bóng bay. Tôi khẽ gật trước câu hỏi của mẹ. Và những quả bóng bay đầy màu sắc ấy đã quyến rũ tôi đến tận bây giờ. Chao ôi, đủ các loại bóng: Bóng hình tròn, bóng hình dài, bóng hình con thỏ. Có quả bóng nhỏ như thường ngày thi thoảng tôi vẫn nhìn thấy, nhưng lại có những quả bóng to đùng như hai cái thúng úp vào nhau. Trên quả bóng, người ta in cành hoa đào, hoa mai và chữ “Chúc mừng năm mới” nổi bật. Đây là quả bóng to nhất mà tôi chỉ có cơ hội được nhìn thấy nó vào những phiên chợ tết hằng năm. Để thổi được những quả bóng to đùng ấy, người bán hàng phải dùng một cái dụng cụ để bơm bóng. Chỉ một loáng, những quả bóng còn bé trong lòng bàn tay như được hô biến đã căng tròn, bóng đẹp trước đôi mắt thèm thuồng và ngạc nhiên của tôi cùng bao đứa trẻ con khác. Trong bàn tay khéo léo và như có phép thuật, những quả bóng tròn và bóng dài đã được người bán bóng tết thành những con vật và cả những hình bông hoa rất ngộ nghĩnh, xinh đẹp và đáng yêu. Tôi như lạc vào một xứ sở thần tiên, ngắm chúng không rời mắt. Lòng tôi mơ ước giá như có thể mang được hết những quả bóng bay xanh đỏ kia về nhà thì tuyệt biết bao! Dường như đoán được những ao ước của tôi, trong dòng người hối hả đi chợ sắm tết, mẹ vẫn kiên trì nán lại thật lâu cho tôi được chiêm ngưỡng những quả bóng bay và trả lời những câu hỏi thắc mắc của tôi. Tôi ngạc nhiên nhất là những quả bóng biết bay. Người thợ bán bóng thổi xong những quả bóng đó, bác ấy phải cột nó vào một cái cọc hoặc cái ghi đông xe đạp bằng một sợi dây. Có những bạn được mẹ mua cho quả bóng biết bay đó, song vì sơ ý đã để tuột mất. Quả bóng cứ thế bay lên trời trong ánh mắt tiếc nuối của bạn nhỏ. Tôi hỏi mẹ: “Mẹ ơi, vì sao những quả bóng có thể bay mà những quả khác lại không bay được ạ?” Mẹ tôi dịu dàng mỉm cười với tôi: “À, vì người bán bóng bơm vào trong bụng quả bóng một loại khí nhẹ hơn không khí nên quả bóng có thể bay lên như thế đấy con!” Câu trả lời của mẹ không khiến tôi hết tò mò, ngược lại tôi càng ngạc nhiên hơn. Hiểu được suy nghĩ của tôi, mẹ nói: “Sau này lớn, con sẽ được học môn hóa học và sẽ hiểu điều này.” Câu nói của mẹ mở ra trong tôi biết bao nhiêu là háo hức và thú vị. Tôi mong mình sẽ mau lớn để được học môn Hóa học. Không biết môn học ấy như thế nào, nhưng trong hình dung của tôi, nó thật thú vị. Tôi mơ màng nghĩ đến một ngày không xa, tôi sẽ được đến trường, được học bao nhiều điều hay ho và bổ ích… Trước khi rời hàng bóng bay trong sự luyến tiếc, mẹ đã không quên mua cho tôi những quả bóng xanh đỏ quyến rũ ấy. Trong số những quả bóng mẹ mua, có cả một quả bóng biết bay. Rút kinh nghiệm từ bạn nhỏ kia, tôi đã được người bán hàng buộc chắc chắn vào tay và tôi cũng cầm chắc cái dây trong tay. Những quả bóng hấp dẫn và mong manh ấy được tôi giữ gìn và cẩn thận để có thể chơi được chúng trong những ngày Tết. Có những sắc màu của quả bóng bay trong nhà, bên cạnh cành đào và khói hương trầm, ngôi nhà tôi như tăng thêm hương vị tết, tươi vui và ấm cúng hơn.

 

Hương vị Tết trong ký ức của tuổi thơ tôi còn là hương thơm ấm áp và no đủ của nồi bánh chưng đang sôi sùng sục trên bếp lửa hồng. Tôi thích vô cùng cái cảm giác được ngồi quây quần cùng gia đình, bên cạnh nồi bánh chưng thơm mùi lá dong và gạo nếp quện với đỗ xanh và thịt lợn. Lửa hồng bập bùng như cũng đùa vui trong bếp cùng tiếng lách tách nổ của củi khô đang cháy. Má ai cũng đỏ hồng. đôi mắt lấp lánh cùng ánh lửa vui. Để có nồi bánh chưng thơm ngon như vậy, tôi cùng bố mẹ đã phải trải qua bao công đoạn: nào là rửa lá bánh, chẻ lạt giang, đãi gạo đỗ và gói bánh … Qua mỗi năm, tôi đã có thể giúp bố mẹ được nhiều việc hơn: đầu tiên là xếp lá, bẻ lá rồi tiếp đến những năm sau là rửa lá bánh và buộc lạt cho bánh. Nhưng tôi nhớ nhất là việc rửa lá bánh. Trong cái tiết trời lạnh như cắt cuối năm, tôi ngồi bên nia lá bánh với những chậu nước được múc từ giếng lên. Bố vừa làm mẫu cho tôi xem vừa dặn: “Bánh có ngon và để được lâu hay không là phụ thuộc rất nhiều vào việc rửa lá bánh. Con phải chú ý rửa thật sạch thật kỹ để bánh ko bị mốc nhé!”. Tôi quan sát bố nhẹ nhàng rửa lá bánh. Chỗ cuống lá khó rửa, bố làm chậm và kỹ càng hơn vì đất bụi thường bị giắt vào những chỗ đó. Nghe bố dặn dò vậy, tôi thấy trách nhiệm của mình với nồi bánh chưng thật quan trọng và lớn lao. Tôi sợ rửa không sạch bánh sẽ bị mốc như lời bố nói. Thế là, tôi cẩn thận lau chùi và rửa thật kỹ từng cái lá bánh. Sau đó tráng lại hai lần với những chậu nước sạch khác và cuối cùng lau khô lá bánh để bố gói bánh. Rửa xong mấy cuộn lá bánh, tay tôi sun lại, tím tái vì lạnh và dầm nước lâu. Nhưng tôi lại thấy vui vì mình đã giúp được bố mẹ.  Ngồi bên cạnh, tôi vừa xem bố gói bánh vừa nghe bố hướng dẫn giảng giải về cách gói bánh chưng, về ý nghĩa cũng như sự tích của cái bánh chưng bánh giày ngày Tết. Bố còn nói: Ngày Tết có thể thiếu những thứ khác, nhưng không thể thiếu được bánh chưng, vì nó làm nên hương vị ngày Tết con ạ! Lúc đó, tôi chưa cảm nhận được cái hương vị ngày Tết như bố nói, chỉ biết là nó khiến tôi rất vui và thích thú. Còn giờ đây, khi đã đi qua nhiều cái Tết như thế với những xúc cảm và tâm trạng khác nhau, tôi đã đủ hiểu và cảm nhận hương vị Tết. Hương vị Tết trong tôi giờ đây không chỉ là những quả bóng bay đầy màu sắc khiến tôi bị mê hoặc, không chỉ là nồi bánh chưng thơm ngon ấm áp trong cái cảm nhận ngây thơ vụng dại của tôi thuở nào mà còn là cả biết bao nhiêu những ký ức, những kỷ niệm khó phai mờ mỗi khi Tết đến xuân về. Hương vị Tết với tôi còn có cả không khí gia đình ấm áp, có mẹ tôi, có cha tôi và những người yêu thương của tôi. Thiếu những điều đó, với tôi, hương vị Tết sẽ chẳng bao giờ đủ!...  

                                                            Hà Nội ngày 28/11/2021

                                                                                                                                                           

 

                                 


Tác giả: Hồ Bạch Phượng
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 5/5 trong 1 đánh giá
Chia sẻ: